Cảm tác từ bài thơ “Mai anh về”
của Nguyên Thạch
::
Kim Nguyễn::
Từ dạo ấy khi cuộc đời thay đổi.
Từ dạo ấy khi cuộc đời thay đổi.
Thả buông tay theo
vận nước nổi trôi.
Anh lang thang
phiêu bạt cuối chân trời
Em ngơ ngác trước
cuộc đời vô định
Nơi bến đỗ anh một
mình đứng dậy
Tháng tháng ngày
ngày làm kẻ lưu vong
Anh đem theo bao hy
vọng hoài mong
Mà chỉ có chập chùng đầy ray rức
Em nơi đây sống mỏi mòn tuyệt vọng
Chẳng mong gì quay
lại thuở yêu xưa
Cuộc sống nơi đây
gian dối lọc lừa
Chỉ còn lại những
tâm hồn gỗ mục
Em vẫn cố giữ cho
mình một chút
Tự trọng trong lòng
không dám hỏi xin
Nhưng sao em cứ mãi
cố ngóng nhìn
Một chút xanh của
rong rêu hy vọng
Hy vọng rằng giòng
sông tan gỗ mục
Mong con người
không gian dối lừa nhau
Mong cuộc đời đừng
để vàng thau
Chung một chỗ mà
không sao biết được
Mong anh về cho em
xin cây thước
Để đo lòng người,
để định giá yêu thương
Chỉ thế thôi không
mong gì hơn nữa
Nhưng không hiểu
rằng anh có cho không ?
Ở nơi đây em nghe
bao lời hứa
Nhưng cuối cùng
chẳng được lấy một câu
Nên chỉ mong anh
giữ được câu này
Là anh sẽ cho em
xin cây thước
Kim Nguyễn
2-1-2014
Một ước mơ nhỏ nhoi tội nghiệp, một cây thước đơn sơ nhưng công việc của nó thật thâm sâu để đo một xã hội mà lọc lừa là lẽ song!. Cảm ơn Kim Nguyễn, em sẽ có cây thước ấy.
ReplyDeleteNT
Kim ơi , đọc bài thơ của bạn mình buồn quá, mơ ước của bạn phải chăng là của cả một dân tộc lưu vong ??? xã hội vn bây giờ kinh khủng quá, tuổi trẻ lớn lên ngơ ngác không biết tương lai sẽ đi về đâu, con người thì lừa lọc nhau để đạp lên xác nhau mà sống. Mong sao Kim sẽ có một cây thước để đo lòng người mà tránh nỗi đau
ReplyDeleteSorry Thu Hồng đã làm bạn buồn, nhưng những ai còn chút máu trong tim đều thấy nhói đau vì đất nước của mình hôm nay Hồng ạ
ReplyDelete