Thơ Hoàng Lộc
rồi em ngồi trước hiên nhà
ngày xuân vừa cuối
mùa hoa héo tàn
dễ buồn chi chút dung nhan
thuở phung phí
thuở ngỡ ngàng tặng nhau
tôi xa em kể dài lâu
mùa xưa đã lặn
mùa sau chẳng về
chân trời góc bể còn se
những trôi
những dạt
những lìa lạc sông
em yêu con em thương chồng
yêu câu thơ nặng tấm lòng của tôi
để khi đứng giữa hiên đời
mới hay hạt lệ mắt người vừa nghiêng
15-4-2014
hoàng lộc
Yêu con em cũng yêu chồng
ReplyDeleteSao em yêu được thơ lòng người ơi
Tình xưa nay đã nửa vời
Tim em khép lại , thì thôi vẫy chào
Thời gian lặng lẽ trôi mau
Giữ làm chi nữa tình đầu hỡi ai.