20/11/2013

TÌNH BẠN và GIA ĐÌNH

                                                                              :: Kim Nguyễn::
Có một chàng thanh niên trẻ, viết cho tôi một lá thư đại ý như sau:
- Cô ơi cháu và bạn cháu rất yêu nhau, bạn gái cháu rủ cháu ra ngoài sống chung, nhưng cháu khó nghĩ quá vì gia đình cháu rất thương yêu cháu, mà bạn gái cháu cũng thương cháu nữa vậy bây giờ cháu phải làm sao hả cô?



Một câu hỏi xem ra đơn giản nhưng cũng khó trả lời. Tôi đành phải nói :
- Cháu ạ, cô cho cháu nghe một câu chuyện và những điều này suy nghĩ cuối cùng là của cháu.
Thung lũng Uta, Hoa Kỳ… Một chiếc ôtô đỗ trước một tiệm ăn nhỏ. Bước ra khỏi xe là hai người, có vẻ là cha con. Người cha khoảng 50 tuổi, trong có vè thành đạt, còn đứa con chùng khoảng 20. Cậu ta chuẩn bị được nhận vào làm tại một công ty điện tử lừng danh. 
Hai cha con dắt nhau đi vào tiệm, chọn một bàn và gọi một bữa nhẹ. Trong khi chờ người phục vụ quay lại, người cha bắt đầu kể một câu chuyện:
- “Con ạ, cái tiệm này, 40 mươi năm trước đây có một cây táo khổng lồ, nổi tiếng nhất thị trấn này. Có một đứa trẻ rất thích ăn táo và hằng ngày đến chơi với nó. Nhặt những chiếc lá rơi, ăn những quả táo mọng đỏ, leo lên và ngủ trên những chặc ba của nó vào buổi trưa, ngắm nhìn những tia nắng nhỏ xuyên qua kẻ lá. Cây táo cũng thích chơi cùng đứa bé, nên luôn để dành những trái táo ngọt nhất, mọng nhất cho chú bé. Thế nhưng thời gian trôi qua, và chú bé ngày càng ít chơi với cây táo hơn. Một ngày nọ, chú bé quay lại dưới gốc táo với bộ mặt buồn vời vợi.
- Hãy chơi với ta đi nào! Cây táo rì rào.
- Cháu không còn là một đứa trẻ nữa, cháu muốn có một chiếc xe đạp thật đẹp để đi học, nhưng cháu không có tiền.
- Ồ, đó không phải là vấn đề đâu, cháu hãy hái những quả táo chín này và đem bán chúng, những quả táo có thể phần nào giúp cháu đó!
Dứt lời, cành lá của cây táo xao động, hiện lên những quả táo đỏ rực trên nền xanh lá cây thật đẹp. 1,2,3… rồi tất cả những quả táo đẹp nhất, ngon nhất thi nhau rơi lộp bộp xuống đất. Cậu bé sung sướng vồ lấy những qua táo, rồi không biết cậu lấy đâu ra một chiếc túi con, nhét hết táo vào. Cậu bé bỏ đi với nhiều táo trong túi và một nụ cười trên môi, nhưng không trở lại chơi với cây táo. Cây táo buồn.


Thời gian trôi qua, cậu bé quay trở lại với cây táo, và nó rất mừng:
- Hãy chơi với tôi,
- Cháu có ít thời gian lắm. Cháu phải làm nhiều việc để nuôi sống gia đình!
- Ra là cậu có gia đình rồi đấy! Hãy dẫn lũ trẻ đến chơi với tôi…
- Chúng vẫn chưa có nhà ở.
- Ta không có nhà để cho cậu, nhưng ta có những cành nhỏ. Hãy chặt những cành của ta, cậu bé có thể làm một căn nhà nho nhỏ.
Cậu bé chặt hết những cành lớn cành nhỏ, chất lên xe và dong ngựa đi. Trông cậu bé rất vui mừng nhưng cái cây không thấy cậu ta quay lại nữa. Nó buồn.
Nhiều năm trôi qua, cậu bé quay lại với cái cây:
- Xin lỗi, cậu bé của ta, ta không còn gì để cho cậu nữa, ta không còn những quả táo xinh đẹp nữa rồi!
- Cháu không còn cái răng nào để ăn táo nữa – Cậu bé trả lời.
- Ta cũng không còn những chạc cây cho cậu leo lên ngủ nữa.
- Cháu đã quá già để làm những việc ấy!
- Ta thật sự không còn gì để cho cháu nữa. Những  gì ta còn lại chỉ còn là một bộ rễ đã héo khô. Cây táo ngậm ngùi nói.
- Cháu không cần gì nhiều, tất cả những gì cháu cần bây giờ là một chỗ có thể ngồi được và nghĩ ngơi.
- Vậy thì hãy ngồi xuống cái gốc cây này đi, cây táo cười độ lượng.
Quả thực nhiều năm trôi qua, cậu bé đã là một ông già móm mém. Ông ngồi xuống gốc cây. Trên mặt nở một nụ cười vui sướng, nhưng từ khóe mắt già nua, hai giọt nước mắt trong vắt chảy ra…


Người cha kết thúc câu chuyện, ông uống một ngụm cà phê, và nhìn vào mặt đứa con đang ngây ra:
- Con ăn cái gì đi, cây táo chính là cha mẹ của bố. Khi bố còn bé bố rất thích chơi đùa với ông bà nội… Khi bố lớn lên, bố rời bỏ ông bà mà đi, chỉ quay lại với ông bà khi cần một cái gì đó hoặc đang gặp khó khăn. Ông bà luôn ở đó để giúp đỡ bố và cho bố tất cả những gì ông bà có thể có để làm bố vui lòng.
         ***
Cháu ạ, 
-Dù cho Believe thì ở giữa vẫn có Lie
-Dù cho Friend thì cuối cùng cũng End
-Dù cho Lover thì cuối cùng cũng Over
Nhưng Family thì cuối cùng cũng có Ily có nghĩa là I Love You

Dù sao thì trên đời này vẫn có những người bạn yêu thương mình , không tuyệt đối cũng là tương đối cháu ạ. Cũng không nên bi quan quá, cẩn thận mà suy nghĩ và quyết định thôi

Thế đấy các bạn ạ, hãy cùng cậu bạn trẻ này suy nghĩ nhé, chúc các bạn một ngày mới đầy hạnh phúc.


::Kim Nguyễn

4 comments:

  1. Ồ quá hay,quá thích cách dẫn dắt câu chuyện Cây Táo của người cha. Lại thích hơn về cách chơi chữ của tác giả K N : Believe có Lie , Friend có End ...chỉ có Family là tồn tại I Love You.
    Tiếng Anh cũng sâu săc và thâm thúy như tiếng Việt vậy, nếu ta chịu khó tìm tòi,suy gẫm.

    ReplyDelete
  2. còn nhiều lắm anh Bill ạ , thí dụ như TRUST thì ở giữa vẫn có US nếu chỉ một người trust một người thì sẽ không được mà phải hai người tin tưởng lẫn nhau

    ReplyDelete
  3. Cháu hỏi và cháu Cũng đã trả lời rồi đó
    Cháu biết cha mẹ cháu đều thương yêu cháu nhiều lắm
    Ban cháu Cũng thương yêu cháu không kém
    Sự thương yêu của cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến,con cái có bỏ cha mẹ mà đi,chứ cha mẹ không bao giờ từ bỏ con của mình,từ lúc sinh ra cho đến khi nhắm mắt lìa đời,dù khốn khổ hay giàu sang
    Người yêu bây giờ có thể yêu thương tha thiết,nhưng lúc không hợp nhau,cũng có thể nói lời chia tay
    Nhưng hai thứ tình cảm này khác nhau hoàn toàn ,không thể so sánh được
    Cha mẹ nào cũng muốn cho con cái của mình học giỏi,trưởng thành,có công ăn việc làm ổn định,nhất là có một mái ấm gia đình để duy trì nòi giống
    Nếu con có hiếu nhớ đến cha mẹ,lui tới thăm hỏi là hạnh phúc lắm rồi,chứ không bao giờ đòi hỏi ở con
    Người yêu,sau nầy Cũng co thể là người bạn đời,đầu ấp tay gối,chia xẻ ngọt bùi,nếu thuận buồm xuôi gió ăn ở với nhau đời đời kiếp kiếp,khi về gia nương tựa vào nhau.Cũng là những bậc cha mẹ tương lai
    Tốt nhất là sống lúc nào Cũng phải dung hóa giữa tình và hiếu
    CN chỉ xin vắn tắt như thế thôi,nếu bàn về hai vấn đề này thì phải tốn bao nhiêu giấy mực mới phân tích hết được

    ReplyDelete
  4. Thu Cúc (Sydney)24 November 2013 at 07:51

    Cám ơn chị Chi Nguyễn cho những lời khuyên hay và rất thực tế, rất sát với tinh thần người đông phương...
    Rất ít người Á Châu sống ở phương Tây mà giử nổi tinh thần Đông phương đa số họ buông xuôi...làm gì thì làm sống sao thì sống, miễn không vô tù là được...
    Em cũng cám ơn chị Kim nguyễn đã cho tụi em bài viết đầy ý nghĩa sâu xa...
    Chúc các chị có cuối tuần vui vẻ nhé.

    ReplyDelete