08/11/2013

Truyện vui cuối tuần (5)


4 Nhà Thông Thái...

Bốn người khách vào một quán ăn lịch sự. Họ lên lầu cho kín đáo, yên tĩnh.
Trong khi chọn món ăn, cô chiêu đãi viên tiến lại gần bốn vị khách:
“Em rót bia cho mấy anh nhé?” - Cô nhoẻn miệng cười tươi rói.
Trước nụ cười tuyệt vời ấy, bốn vị khách nhìn qua nhìn lại tham khảo ý kiến lẫn nhau. Anh A liền nói với cô gái:



- “Xin lỗi, em quí danh là gì, ở đâu, anh không nhớ nhỉ?”
Cô ta lại cười, răng trắng lóa, đều như sắp:
- “Hỏi quê…rằng biển xanh dâu,
   Hỏi tên…rằng mộng ban đầu đã xa”.
Anh B nghe thế, vỗ đét đùi:
- “Úi chà chà! Lại thuộc cả thơ. Tuyệt vời. Cứ rót bia của em đi”.
- “Dạ. Cảm ơn quí anh”.
Và, thế là họ vui vẻ dùng bia của cô gái . Anh C đon đả:
- “Lấy thêm ly. Em cùng ngồi đây uống cho vui”.
- “Dạ”.
Thế là bàn có thêm một bông hồng giữa đám sỏi đá. Anh D mời tất cả cụng ly, nhận xét:
- “Coi bộ em học giỏi nhỉ!”.
Cô lại cười. Đúng là cô ta “ăn tiền” có nụ cười. Nụ cười như thể cái ống bơm, cứ hút người khác té nhào:
- “Em cũng học mót. Nói chơi cho vui mà. Quí anh không phiền chứ? Chắc quí anh học giỏi lắm thì phải?”
Anh A xoa bụng ưỡn ngực, cố tình khiêm tốn:
- “Cũng đủ xài. Ai hỏi gì nói nấy. Nhất là lãnh vực văn học. Không bao giờ bị kẹt”.
- “Thế là quá giỏi rồi. Vậy, em đố các anh về lĩnh vực văn học nhé?”

Nghe thế, cả bàn nhốn nháo hẳn lên, mừng rơn như cá gặp nước. Tại vì họ là nhà giáo, nhà thơ, nhà văn cả…Họ cụng ly chúc mừng thắng lợi, và chờ đợi thử thách từ phía hoa hồng.
Cô gái lại cười, giọng ngot như đường:
- “Nếu có một ông khỏa thân – Cô cười cười nói tiếp – Ông ta cõng một ông nữa cũng khỏa thân…Về tục ngữ, ông bà ta nói sao?”. Bốn khuôn mặt của bốn vị khách đều nhăn nhíu cả. Họ không tìm ra câu tục ngữ nói về trường hợp hy hữu này.. Họ bí rị…
Anh C nói dứt khoát:
- “Chúng tôi thua. Cô giảng đi. Nếu đạt yêu cầu văn học, chúng tôi uống mãi bia Tiger đến chiều”.
Cô ta bình tĩnh đáp:
- “Quân tử nhất ngôn đấy nhá. Này, một ông khỏa thân, cõng trên lưng một ông cũng khỏa thân…Lúc ấy, tục ngữ nói rằng: “Gậy ông đập lưng ông”.
Úi trời! Đúng quá đi chớ.. Cả bàn cười rộ. Quân tử nhất ngôn. Rót thêm bia. Vừa rót bia, cô vừa đố tiếp:
- “Này các anh nhé, cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta nhảy tõm xuống ao, tục ngữ nói sao nào?”
Bốn khuôn mặt của bốn vị khách vẫn cứ tiếp tục nhăn nhíu. Họ lại bí rị… Yêu cầu đáp án.
Cô ta cười tủm tỉm, đáp:
- “Ông khỏa thân mà nhảy xuống ao, tục ngữ bảo rằng: “Chim sa cá lặn”.
Cả bàn lại cười như pháo. Úi trời! Đúng quá đi chớ. Cá trông thấy so quá, phải lặn. Thừa thắng xông lên, cô ta đố tiếp:
- “Thưa quí anh, cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta ngồi lên hòn đá, tục ngữ bảo sao nào?”
Bốn khuôn mặt thông minh kia lại tiếp tục nhăn nhíu trông đến tức cười. Họ lại bí rị…Lại đòi đáp án.
Cô gái thong thả trả lời:
- “Ông khỏa thân ngồi lên hòn đá, lúc ấy tục ngữ phán rằng: “Trứng chọi đá”.
Cả bàn lại cười như Tết.
Ông D tuy thua nhưng vẫn hăm hở:
- “Đúng quá đi chớ. Trứng này không bể được! Hết rồi à?”.
Cô gái cười:
- “Cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta ngồi tiểu, tục ngữ bảo sao nào?”
Bốn khuôn mặt sáng lán lại nhăn nhíu thảm thương. Họ tiếp tục bí rị…Đòi cô ta cho đáp án.
Cô gái trả lời ngay:
- “Ông khỏa thân ngồi tiểu, tục ngữ gọi là “Đất lành chim đậu”.
Cả bàn cười rộ.
- Chà! Quả là vui quá hỉ!
Các vị kia còn kém về “tục"... ngữ nhiều lắm! Trình độ thua một cô gai xa.
MC sưu tầm

Bò Điên
Dưới đây là bài giải thích lý do của bệnh " Bò Điên"

Một nữ phóng viên của tạp chí Chăn Nuôi trong nước phỏng vấn ông Bùi Xuân Toan, 58 Tuổi - nông dân nuôi bò sữa ở ấp 5, xã An Phước - Long Thành (Đồng Nai).
                                                            photo www.Joe-ks.com
….
- Này, cô là nhà báo hử…?
- Dạ!
- ….Thế có biết gì về ... bò mà đến đây đòi viết bài ?
- Dạ..dạ… cũng không nhiều lắm.
- Thế tôi nói cho nghe vài điều sơ đẳng đã nhé. Qui trình vắt sữa bò thủ công nè…
- Bác cứ nói ạ!
 - Đầu tiên lau thật khô bầu vú bằng khăn mềm, sạch. Xoa bóp nhẹ lên bầu vú để kích thích. Vắt bỏ những tia sữa đầu tiên vào ca rồi quan sát xem sữa có bình thường không. Khi vắt cần sử dụng hai tay, vắt cả hai núm vú cùng lúc theo đường chéo: trước trái – sau phải, trước phải - sau trái. Kẹp núm vú giữa ngón trỏ và ngón cái, sau đó kéo xuống phía dưới…Có mấy phương pháp lận, nhưng thường thì tụi tôi chỉ dùng phương pháp vắt vuốt núm vú và phương pháp vắt nắm thôi.
À…mà cô ghi chép kịp không…?
- Dạ…có ghi âm nữa nè bác!
- Để đạt hiệu quả cao, việc vắt sữa phải được tiến hành do cùng một người vào thời gian nhất định và theo một trình tự vắt. Thời điểm vắt tốt nhất là sáng sớm mỗi ngày…
- Dạ…
- Thế cô có biết là mỗi năm bò sữa phải thụ tinh một lần không?
- Ồ…vậy hả bác, mới nghe lần đầu á!
- Thế cô có biết tại sao có bệnh bò điên không…?
- Dạ…dạ…nghe như đâu xuất phát ở Anh mà bác ?
- Đâu cũng vậy thôi. !
Cô thử nghĩ coi, ngày nào cũng bị bóp muốn trẹo vú mà một năm chỉ được "ẤY" có một lần ! Đến cô…cũng còn điên nữa chứ nói chi là bò…
- Trời….
- Hahaha .... !!!
Ngưu Lão


 LỘN SỐ

Chuyện xẩy ra trong một phòng ngủ. Hai vợ chồng đang ngủ thì có tiếng điện thoại reo lúc 2 giờ sáng. Người chồng nhấc điện thoại, người vợ nằm im.

Chồng: Hello…Hello? (Cúp điện thoại, định ngủ tiếp)

Vợ: Ai thế?

Chồng: Không biết. Chẳng thấy nói gì cả. Cúp máy.

Vợ: Sao lại cúp máy?

Chồng: Chắc gọi lộn số.

Vợ: Tại sao lại có người gọi lộn số vào giờ này nhỉ?

Chồng: Người ta gọi lộn số giờ nào mà chẳng được.

Vợ: Thế sao lại chọn số của mình mà gọi lộn chứ?

Chồng: Tôi không nghĩ là người ta chọn số của mình mà gọi lộn.. Người ta chỉ gọi lộn.

Vợ: Chắc đây là ám hiệu quá.

Chồng: Ám hiệu gì? Ai đưa ám hiệu?

Vợ: Thì “bạn” của ông chứ ai vào đây nữa.

Chồng: Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi đâu mà bà nói vậy.

Vợ: “Thằng cha” đó không phải là bạn ông?

Chồng: Đúng thế.

Vợ: Thế mà ông nói là không nói gì cả.

Chồng: Đúng. Có nói gì đâu.

Vợ: Thế tại sao ông lại biết là “thằng cha”?

Chồng: Tôi có biết gì đâu.

Vợ: Ông vừa mới nói, “Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi”.

Chồng: Thì…nói vậy cho nó tiện thôi chứ đâu có phải là…đáng lẽ tôi phải nói là… “Người ta không nói gì hết”.

Vợ: Thế tại sao ông không nói như vậy?

Chồng: Tôi đâu có biết…Nếu nói thế thì đã không có chuyện với bà.

Vợ: Có phải đây nằm trong âm mưu của ông không?

Chồng: Âm mưu gì?

Vợ: Âm mưu làm cho tôi rối trí.

Chồng: Làm sao tôi làm bà rối trí được chứ?

Vợ: Dễ quá mà…Ông dùng chữ “thằng cha” trong khi thật ra đó là “con mẹ ”…Rồi ông lại đổi sang dùng chữ “người ta” để làm cho tôi rối trí…

Chồng: Tôi bây giờ mới là người bị rối trí. Bà nói “Con mẹ” nào?

Vợ: Làm sao tôi biết được. “Con mẹ” đó là bồ của ông mà.

Chồng: Không có “con mẹ” nào hết. Chỉ có người ta gọi lộn số mà thôi.

Vợ: Thế con mẹ đó có đẹp đẽ gì không?

Chồng: Con mẹ nào?

Vợ: Con mẹ bồ của ông chứ còn ai.

Chồng: Bà ăn nói hàm hồ....làm gì có con mẹ nào...Người ta gọi điện thoại...lộn số...chỉ có thế thôi mà bà làm gì dữ vậy?


(Chồng đứng lên ra đóng cửa sổ một cái rầm.)

Vợ: Lại ám hiệu gì nữa đó?

Chồng: Bà nói gì? Ám hiệu gì?

Vợ: Ám hiệu bằng cách đóng cửa sổ.

Chồng: Tôi đóng cửa sổ lại vì thấy lạnh.

Vợ: Thế tại sao ông không thấy lạnh và đóng cửa sổ lại trước khi ông nhận được ám hiệu bằng cú điện thoại?

Chồng: Tôi không thấy lạnh trước khi nhận được ám hiệu.

Vợ: Thấy chưa. Tôi nói có sai đâu!

Chồng: Để tôi nói cho bà nghe: Không có ám hiệu...mà cũng chẳng có con mẹ nào hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số...và tôi đóng của sổ lại vì tôi thấy lạnh...Chỉ có thế thôi. Bà làm ơn đi ngủ đi cho tôi nhờ. (Tắt đèn) Trời đất quỷ thần!!!

Vợ: Ông có chắc là con mẹ ấy thấy cái ám hiệu của ông không?

Chồng : Thấy cái gì?

Vợ: Cái đèn, bật lên bật xuống đó.

Chồng: Ai thấy?

Vợ: Tại sao ông lại hỏi tôi? Con mẹ bồ của ông chứ ai.

Chồng: (Thở dài) Thôi bà ơi, đi ngủ đi. Hai rưỡi sáng rồi.

Vợ: Sao ông biết là hai rưỡi sáng rồi?

Chồng: Coi đồng hồ thì biết chứ sao nữa?

Vợ: Chứ không phải là con mẹ ấy nói trước với ông là nó sẽ gọi ông lúc hai rưỡi sáng hay sao?

Chồng: Con mẹ nào?

Vợ: Con mẹ đứng ngoài kia chờ ám hiệu đóng cửa sổ và tắt đèn, mở đèn của ông chứ còn ai vào đây.

Chồng: Thôi bà ơi...không có con mẹ nào hết...không có ai chờ ai hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số thôi...bà nghe rõ chưa? Mà tại sao bà lại có cái ý tưởng là tôi léng phéng

với con nào cơ chứ? Bà biết là tôi yêu bà đến thế nào mà...Có ai hiểu cho tôi không, khổ quá...Thôi đi ngủ đi, bà ơi!

Vợ: Thôi...tôi xin lỗi ông...có lẽ là tại tôi ghen quá...

Chồng: Có chuyện gì đâu mà bà phải ghen với tương...thôi đi ngủ đi...mai tôi phải dậy sớm đi làm...

Vợ: Tôi...tôi xin lỗi ông...

Chồng: Thôi được rồi... đừng nghĩ đến những chuyện ấy nữa.


(Chồng giả vờ ngủ. Vợ bắt đầu ngáy. Chồng nhẹ nhàng lật chăn sang một bên, đứng dậy, cởi bộ pi gia ma trên người, để lộ bộ quần áo đã mặc sẵn, lấy mũ đội rồi rón rén ra cửa. .........)

Có tiếng súng lên cò. Chồng hết hồn quay lại)


Vợ: Ông mà mở cửa đi thì tôi bắn một phát nát thây ông cho mà coi!
?????????......

BK Trương Minh Sang
(nguồn batkhuat.net)




6 comments:

  1. Trời kinh khủng quá, cũng may tui không tra tấn chồng tui kiểu đó,, các ông nên cảm thấy hạnh phúc với bà xã hiền lành bên cạnh mình đi

    ReplyDelete
  2. KN mà tra tấn chồng kiểu đó là sẽ trở thành single mum sớm thôi....

    ReplyDelete
  3. công nhận, chỉ có một cú " miss call" mà đã tra tấn ông chồng kiểu này, vậy mà ổng đâu có sợ cũng vẫn " khoác áo lên đường" như thường, kẻ 8 lạng người nửa cân chứ thua gì phải không các bạn

    ReplyDelete
  4. À lâu lắm rồi mới thấy chị Thu Hồng ghé thăm. Chắc tại Úc châu hạn hán, cháy rừng dữ dội...nên chị Hồng lặn kỹ !!!

    ReplyDelete
  5. Cảm ơn anh Bill thăm hỏi, vâng chúng tôi ( Thu Hồng và Ngọc Trâm) lo sốt vó vì cháy rừng, thân nhân ở rất gần nơi bị cháy, chúng tôi phải đến đưa mấy đứa cháu về ở chung , hôm nay đã yên ổn các cháu đã về nhà cha mẹ chúng nên mới có thời gian lên blog thăm các bạn văn nghệ, chúc anh và các bạn nhiều sức khỏe để sưu tầm vài chuyện vui cho chúng tôi giải trí như thế này, cám ơn nhiều lắm

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thì ra Chị Hồng cũng là dân NSW, mình cứ tưởng chị ở Mỹ. Tháng rồi ở Newcastle - vùng tôi ở- cũng ảnh hưởng bởi cháy rừng nhưng không thảm hại như ở vùng Blue moutains...may mắn không có thiệt hại nhân mạng.

      Delete