06/06/2014

Già ơi, xin chào mi

                      Thu Nguyễn (sưu tầm)
Xưa tê sáu chục đã già,
Bi chừ bảy chục vẫn là còn son.



Facebook  tán gẩu cười giòn,
Tiá lia như thuở trăng tròn mười lăm.
Tại răng ta phải quan tâm?
Chuyện ngồi xe đẩy hay cầm batoong.
Cứ tin mình vẫn còn ngon,
Dù đủ chín chục hay tròn một trăm.
Việc chi khóc kín, than thầm!
Trời cao dù “ sập cái rầm” đã sao?
Bỏ qua những chuyện tào lao,
Dùng InterNet nói khào mua vui.
Hảy yêu đời như tụi tui!
Khi gần nhắm mắt còn cười nhăn răng .

Internet mania,
Thú vui thời đại tuổi già giải khuây.
Ngừa lú lẩn trong tầm tay,
Mại dô các bạn dịp may cuối đời

                                                     photo  medimanage.com


Sau đây là bài họa lại từ bài thơ
 Già ơi, xin chào mi của Kim Nguyễn

Nếu mà đến tuổi tám mươi,
Chẳng may em mắc bịnh già thì sao ?
Nói thì quên trước quên sau
Lên internet chẳng vào được đâu.
Bịnh già lú lẫn phát rầu
Cứ quên password còn đâu bạn bè
Đó là chưa kể tay đau
Lại thêm cái bịnh đau lưng nó hành.
Haha nói giỡn vậy thôi
Bây giờ còn sức thì chơi tới cùng 

::Kim Nguyễn



3 comments:

  1. Làm sao quên password được hả cô KN ? nếu sợ quên ghi vô sổ để nhớ. Nếu còn sợ quên nữa cứ lấy tên ai đó mà mình thương nhất làm password nhe...

    ReplyDelete
  2. Anh Bill ơi, khi bị bịnh lú lẫn tuổi già, thì người thương còn không nhớ là ai sao nhớ tên được ? viết password vô sổ rồi quên không biết quyển sổ để đâu cũng huề luôn, những người già này, ăn xong còn không nhớ mình đã ăn chưa ? còn không biết nhai như thế nào, khi đã bị bịnh này thì óc như tờ giấy trắng, không có một chút xíu ký ức hay điều gì sót lại dù là cỏn con, sao mà lướt web cho được ?/ chữ nghĩa quên hết sao đánh máy đại ca ơi, cho nên mới nói bịnh này là kinh khủng nhất đó mà

    ReplyDelete
  3. Cô Kim nói đúng đó, bà ngoại tôi bị bịnh này rất khổ sở, bà không biết con cái là ai, vừa nói xong là quên liền, bà còn không nhớ bà tên gì nữa, cổ phải đeo cái thẻ bài như của lính với tên tuổi số phone địa chỉ nhà, lúc nào cũng nói là gia đình bỏ bà đói cà ngày không cho ăn. Nhà có người bịnh này ai cũng bị stress hết nên buộc lòng phải gửi bà vào Nursing home đó

    ReplyDelete