Lý Quang Diệu:
"Lãnh đạo kém sẽ ngáng chân người giỏi
Không biết sử dụng người giỏi là lãnh đạo tồi.
Không sử dụng người giỏi là lãnh đạo đểu."
Có tầm nhìn sâu rộng, tính cách
lạnh lùng cứng rắn, ông Lý Quang Diệu đã biến Singapore từ một hòn đảo nhỏ bé
không tài nguyên thiên nhiên trở thành nền kinh tế thịnh vượng.
Sinh năm 1923, Lý Quang Diệu
học trung học tại một trường của Anh ở Singapore, sau đó theo học trường Kinh
tế London rồi tới Cambridge, nơi ông theo học ngành luật. Trở về Singapore,
ông thành một luật sư có tiếng, chuyên lĩnh vực nghiệp đoàn.
Năm 1954, ông là sáng lập viên
và là tổng bí thư đầu tiên của đảng Nhân dân hành động (PAP), vị trí mà ông
nắm giữ gần 40 năm. Sau đó, ông đưa ra một chương trình cải tổ to lớn, nhằm
biến Singapore từ "nơi tăm tối với đói nghèo và tan rã" thành một
quốc gia công nghiệp hóa hiện đại. Từ 1960 tới 1980, mức giá trị hàng hóa
dịch vụ bình quân đầu người ở Singapore tăng gấp 15 lần.
Khi ông lên nắm quyền năm 1959,
Singapore trong tình trạng thất nghiệp cao, dân thiếu nhà ở trầm trọng, tham
nhũng lan tràn. Lý Quang Diệu đã áp dụng hàng loạt biện pháp nhằm loại trừ tình
trạng tham nhũng. Nhờ đó, nạn tham nhũng được xóa bỏ, Singapore trở thành quốc
gia hình mẫu về một chính phủ sạch. Sự liêm chính được duy trì từ thời Lý Quang
Diệu cho đến thời con trai ông - Lý Hiển Long - trên tinh thần “bốn không”:
“không được, không thể, không muốn và không dám tham nhũng”.
Về chính sách nhà ở cho người
dân, ông Lý Quang Diệu đã đưa ra chương trình nhà ở giá thấp và kế hoạch công
nghiệp hóa nhằm tạo công ăn việc làm. Ông cũng nỗ lực phát triển đồng đều các
nhóm sắc tộc đa dạng trên hòn đảo, nhằm tạo bản sắc Singapore độc đáo dựa
trên nền tảng đa văn hóa.
Chính sự quan tâm đến đời sống
của người dân, các tiêu chuẩn kinh tế, xã hội và phát triển giáo dục đất nước,
mà ông được coi là mẫu hình của thủ tướng vì dân.
Đến thập niên 1980, GNP bình quân đầu người Singapore tăng hơn 10 lần lên 6.634 USD, tỉ lệ thất nghiệp xuống cực thấp và tỉ lệ người dân có nhà ở tăng lên tới 81%. Đến đầu những năm 2000, khoảng 90% người dân Singapore đã có nhà.
Đến thập niên 1980, GNP bình quân đầu người Singapore tăng hơn 10 lần lên 6.634 USD, tỉ lệ thất nghiệp xuống cực thấp và tỉ lệ người dân có nhà ở tăng lên tới 81%. Đến đầu những năm 2000, khoảng 90% người dân Singapore đã có nhà.
Đưa Singapore từ thế giới thứ
ba lên thế giới thứ nhất
Thành công trong chống tham
nhũng, gây dựng và củng cố sự liêm chính của hàng ngũ lãnh đạo và viên chức
được coi là di sản lớn nhất mà ông Lý Quang Diệu để lại cho Singapore.
Theo giới phân tích, thành công
ấy được tạo ra và khởi nguồn từ chính niềm tin, giá trị và tầm nhìn từ người
sáng lập. Những nhà lãnh đạo của Singapore mà điển hình là ông Lý Quang Diệu đã
đặt niềm tin mạnh mẽ vào việc xây dựng một dịch vụ công hiệu quả trên cơ sở
chính trực, thực tài, định hướng theo kết quả, tạo điều kiện thuận lợi cho tăng
trưởng kinh tế và phát triển xã hội.
Ông Lý Quang Diệu có quan điểm
rất rõ ràng: Lãnh đạo giỏi là đầu tàu định hướng cho đất nước phát triển, nên
không thể thăng quan tiến chức nhờ quan hệ cửa trước cửa sau hay sẵn sàng ngã
giá để mua danh bán tước. Ông thẳng thắn nói: "Lãnh đạo dốt sẽ ngáng chân
những người giỏi, không cho họ ngồi vào những vị trí quan trọng". Ở
Singapore, những người tài thực sự được coi là thịt, là da đắp vào bộ khung
lãnh đạo quốc gia.
Khi từ chức vào năm 1990 sau
khi đã chiến thắng không dưới 7 kỳ bầu cử, ông Lý Quang Diệu trở thành vị thủ
tướng nắm quyền lâu nhất thế giới. Di sản và công lao của ông Lý Quang Diệu với
đảo quốc là không thể kể hết. Nhưng ông chỉ khiêm tốn nói trong cuốn hồi ký của
mình rằng: "Tôi và các cộng sự đã góp phần đưa Singapore từ thế giới thứ
ba lên thế giới thứ nhất".
Thái An
(theo BBC)
No comments:
Post a Comment