14/02/2015

Chuyện tình trong ngục thất


              :: Quang Minh Lê ::
Đến 13 năm (1988),CS thả hầu hết tù cải tạo để ra đi có trật tự theo thỏa thuận giữa Mỹ và CS chỉ còn trên dưới 200 ngườì gồm cấp tướng,tá và an ninh, chúng chuyển về Trại Nam Hà gần Hà Nội.Nhờ ở cùng láng trại nên tôi có dịp tiếp xúc với đàn anh, đàn niên trưởng trong số có Đại Tá Tây (Anh Tây). 



Tôi không biết anh Tây ngoài đời, chỉ mới tiếp xúc anh đôi ba lần nhưng rất hợp gout (gu) nên thương nhau như anh em ruột.Anh Tây trước năm 75 là lính bóp cò nên thăng cấp rất nhanh, mới ba mươi mấy là Đại Tá và vào tù lúc 43, “còn đôc thân,vui tính”.Tôi chỉ nghe anh Tây nói là đời lính sống không có ngày mai lấy vợ chỉ làm khổ họ chứ có hạnh phúc gì đâu?

Thế rồi có lần anh Tây thăm nuôi và kêu tôi cùng ăn chung, khi hỏi ai ra thăm anh hàng 3 tháng một lần thì anh Tây cho biết gia đình qua Mỹ tất nên nhờ bé Thu Dung, con người bạn thân vào thăm nuôi giùm.
Một năm trôi qua, nghĩa là 4 lần thăm nuôi anh Tây Tâm sự:
Thu Dung : Chú Tây ơi ! cháu không biết đã yêu chú Tây tự bao giờ nữa !
Anh Tây : Tuổi tác chênh lệch qua xa và ba Thu Dung trách chú khuyến dụ Thu Dung và lợi dụng sự nhẹ dạ của tuổi đôi mươi và nhất là làm mất tình bạn chân thật giữa ba cháu và chú.
Thu Dung : Trên thế gian, từ cổ chí kim em, em tự xưng hô “em” và “anh” theo tiếng lòng và nhịp đập của con tim, chưa thấy mối tình nào 50 và 20 bị đổ vỡ nếu họ yêu nhau bằng con tim chân chính.

Chiến tranh đã gậm nhắm hết tuổi trẻ của anh, hòa bình đã đọa đày trong gông cùm xích sắt gần hết cuộc đời còn lại thì em, một hậu duệ của VNCH có trách nhiệm chia vui sẻ buồn, cùng dìu đi hết đoạn đường đời anh nhé!
Ba em là bạn thân anh từ lúc bé, chắc hiểu anh nhiều về tình bằng hữu thì làm sao lại trách anh, biết bạn mình đang chới với trong đia ngục trần gian, mình không cứu được, thì con mình bất chấp gian nguy, nhẩy xuống cứu vớt người bạn tri kỷ (của cha) đưa vào vùng bình yên với mơ ước anh được hạnh phúc .
Thời thơ ấu, cắp sách đến trường, tuổi mộng mơ,cầm sung giử quê hương, tuổi 50 vào tù khổ ải vậy còn gì 60 năm cuộc đời ?! Bên anh, em là hạnh phúc,là tình yêu vĩnh cửu của anh,bên em, anh là cây cao bóng mát ôm trọn đời em, mình cùng nương tựa nhau đi hết cuộc đời nha anh .

Anh Tây : Lời chia sẻ đầy tâm huyết của Thu Dung làm lý trí anh chùng bước nhường chỗ cho con tim hòa cùng nhịp đập: Cám ơn em đã cho anh những giây phút tuyệt vời, ngày ra tù anh cùng em tung cánh về miền đất hứa xây nhà hạnh phúc.

Rồi thời gian cứ trôi, trước khi qua Mỹ định cư (1992) vợ chồng anh Tây có đến thăm gia đình tôi,Thu Dung bồng bé <Zương Zương> mặt cười rạng rỡ, còn anh Tây thì : “Tôi không ngờ hạnh phúc của tôi, hoa phải ghen,ong bướm phải hờn vì tôi có vợ trẽ đẹp và cục cưng Zương Zương, kết quả mối tình 50 và 20”.Thu Dung trừng mắt liếc nhìn anh Tây rồi nguýt 1 cái (ý nói anh nịnh đầm quá mức về nhà sẽ biết tay).
Tôi nhìn 2 người dạt dào hạnh phúc nên phải pha trò: Ừ nhờ nguýt tới nguýt lui nên mới có Zương Zương đó! cả nhà cùng cười ./.
 :: Quang Minh Lê ::


No comments:

Post a Comment