Em ước chồng em như
giáo viên
Trả bài anh nghĩ đến thường xuyên
Đêm về cứ thế không cần nhắc
Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.
Trả bài anh nghĩ đến thường xuyên
Đêm về cứ thế không cần nhắc
Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.
Em muốn chồng như bác sĩ cơ
Chả cần văn vẻ, chả làm thơ
Cứ vào là bắt cởi quần áo
Nhanh gọn để em khỏi phải chờ.
Em lại ước chồng giống phi công
Máy bay anh lái cứ như không
Tọa độ chỗ nào anh rõ hết
Khỏi phải lò mò, đỡ mất công.
Em thích chồng như thợ điện nè
Rất giỏi lần theo những cái khe
Mỗi khi anh cắm vào trong ổ
Máy móc theo nhau chạy phè phè.
Em cũng muốn chồng giống sĩ quan
Súng ống luôn luôn được sẵn sàng
Anh bắn phát nào ra phát nấy
Trăm lần trăm trúng, nghĩ mà ham.
Em ước chồng như một chuyên gia.
Chứng khoán kinh doanh rất tài ba
Khi lên, khi xuống, khi trồi sụt
Quy luật anh thông, khỏe đến già.
Em ước chồng như sếp ngân hàng
Luôn nhắc người ta nhớ kỹ càng
Nếu mà rút sớm thì sẽ thiệt
Lợi ích đôi bên giảm rõ ràng.
Vẫn biết mỗi nghề một hay riêng
Quan trọng chồng em phải thật siêng
Mỗi nghề học lấy vài ưu điểm
Như kể trên này, ắt lên tiên.
Nhân
Đ. Phước sưu tầm
Quá hay....chờ các bác bên Mỹ đối đáp lại nhe...
ReplyDeleteÔi ! hỡi cô nàng mơ ước ơi
ReplyDeleteLàm sao học hết hỡi cô ơi!
Chi bằng cứ mỗi chàng một vẻ
Rước đại làm chồng cho " phẻ" thân
Một mình cô rước khoảng chục ông
Ông nào ông nấy rất đàn ông
Súng to súng nhỏ không cần sợ
Đù cỡ đủ " sai" ( size" chẳng phật lòng
Ông nào mệt quá súng chẳng thông
Đã có giáo viên rất sẵn lòng
Sáng trưa chiều tối bài đem nộp
Cô chắc hài lòng lắm phải không ?
Chỉ sợ rằng cô vớ những ông
Ông nào ông nấy sức thì không
Nếu mà như thế thì cô hỡi
Đã có tôi đây rất sẵn lòng
Bài sáng bài trưa hay bài tối
Nửa khuya tôi trả vẫn rất thông
Cho dẫu khe kia mà có rộng
Tôi đem súng cối đạn lên nòng
Cho nên chồng lính hay chồng thợ
Nghề nào tôi cũng kể như không
Cám ơn anh Tư Điên từ Mỹ đã đáp lại bài thơ trên. Trên cả tuyệt vời...Nếu em nào mơ ước nhiều như trên gặp bài thơ anh cũng phải chạy làng...
DeleteHahahah công nhận anh Tư đúng là dân lính , bắn một phát hổng ai dám hó hé nữa , chạy làng thiệt đó nha , cô này tham lam quá muốn đủ thứ gặp anh Tư là im re rồi
DeleteHa ha bài thơ của bác Tư Điên quá hay, quá đúng...thật khâm phục. Cám ơn bác.
ReplyDelete