11/05/2015

Hai bài thơ cho ngày của mẹ


   ::Kim Nguyễn ::

Mẹ tôi mang nặng đẻ đau
Cưu mang chín tháng ơn sâu nghĩa đầy
Con đau mẹ khóc đêm ngày
Bế bồng chăm sóc ơn này khắc ghi




Năm con chập chững biết đi
Sợ con vấp ngã mẹ thì đỡ nâng
Con cười mẹ cũng lâng lâng
Đường đời con khóc , âm thầm mẹ đau

Giờ qua mấy vạn thu sầu
Tóc xanh đã bạc mái đầu mẹ tôi
Nay con xa mẹ mất rồi
Áo cơm cuộc sống trôi theo giòng đời

Quay đi ngoảnh lại mẹ ơi
Tóc con cũng bạc theo giòng thời gian
Cuộc đời trăm vạn gian nan
Riêng con bơi ngược nên càng xa thêm

Chỉ mong mẹ được êm đềm
Sống trong bể lặng sóng êm tuổi già

:: KIM NGUYỄN ::


Mọi người hỏi...sao con không làm thơ tặng Mẹ.
Cầm bút lên, đã cảm thấy thật buồn.
Từng giây phút, con nghĩ đến Mẹ luôn.
Thơ cho Mẹ...là trong lòng con muốn khóc

Ba mươi năm trước, con chỉ là con nhóc.
Mẹ nói con, phá nhất phố phường.
Hai lần tay gẫy, đến bị thương.
Mẹ nhọc nhằn, lo cho con từng chút chút.

Bố đi cải tạo, khi con còn nheo nhút.
Mẹ một tay, nuôi cả đám con khờ.
Một mình Mẹ yếu đuối , bơ vơ.
Vẫn nuôi nổi, đàn con khôn lớn.

Mẹ đi bán dây thun ở Chợ Lớn.
Mẹ bán chè, ở góc phố xa xa.
Ngày ngày Mẹ lê lết thân già.
Cho chúng con, những bữa cơm no ấm.

Bố ra tù, Mẹ có người gởi gấm.
Mười ba năm, Mẹ đợi Bố mỏi mòn.
Mẹ mất đi vẻ đẹp sắc son.
Nhưng trong con, Mẹ đẹp như tiên ấy.

Được đi Mỹ, hai mươi lăm năm thuở ấy.
Tưởng Mẹ thoát được, những nhọc nhằn.
Mẹ bên Bố được mấy mùa trăng ?
Chưa hưởng phước, Bố đâm ra ngã bệnh.

Có phải đó là nghiệt ngã, định mệnh ?
Bố liệt giường, cho đến cả nhiều năm.
Mẹ mệt mỏi,không ăn , không nằm.
Lo chu toàn cho người chồng yêu dấu.

Bố ra đi, qua những năm phấn đấu.
Mẹ mỏi mòn, kiệt sức, phân tâm.
Mẹ đau khổ, thể xác lẫn tinh thần.
Mẹ mất Bố, đến nỗi không muốn sống.

Mẹ thay Bố đóng vai gà trống.
Vẫn nuôi con, cháu lớn khôn người.
Mẹ luôn luôn vẫn gượng cười tươi.
Để các con thấy Mẹ, hạnh phúc.

Con vẫn thấy Mẹ, nhiều đôi lúc.
Vẫn cô đơn, lẻ bóng một mình.
Chỉ làm bạn với điếu thuốc chân chinh.
Ngồi một góc, nhìn cuộc đời xa ngắt.

Mẹ ơi, nếu ông Trời có mắt ?!
Ban cho Mẹ, hạnh phúc trường tồn.
Ơn Mẹ nuôi con, tựa biển khôn.
Lớn bất tận, không thể nào kể xiết.

Làm Mẹ rồi, bây giờ mới biết.
Thế nào là...Mẫu tử thiêng liêng.
Con may mắn, có được Mẹ hiền.
Cho dù già, vẫn được Mẹ chăm sóc.

Nghĩ đến Mẹ, lòng con muốn khóc.
Còn bao năm, Ở với Mẹ đây ?!
Con chúc Mẹ, những ngày tháng năm này.
Luôn hạnh phúc bên đàn con yêu dấu.
Love you Mom !
(Sưu tầm )




3 comments:

  1. Thùy Dung ( QLD)17 May 2015 at 12:25

    Cả hai bài thơ đều quá hay quá cảm động

    ReplyDelete
  2. Thơ hay....muốn khóc vì mẹ tôi đã mất rồi

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin chia sẻ , và đồng cảm cùng anh Tám...

      Delete