27/11/2013

TƠ LÒNG (10)


                                                                                                                         ::Kim Nguyễn
                                                                                                                           (phụ trách)

Thưa cô,
Hôm nay cháu viết thư này gửi đến cô , kính mong toàn thể cô chú được nhiều sức khỏe . Cháu biết là cô cũng rất bận rộn nên cháu xin tóm tắt câu chuyện của cháu để không làm mất thì giờ quý báu của cô.



Thưa cô cháu tên là Ngọc Quỳnh, xin cô cứ cho đăng tên thật của cháu không sao cả vì cháu thật muốn cho những người trong cuộc biết là cháu viết lá thư này.

Cháu lập gia đình đã bẩy năm, chúng cháu sống rất hạnh phúc, trong bẩy năm sống bên nhau mặc dù rất cố gắng bọn cháu cũng chẳng có nổi một đứa con cô ạ, điều này làm cháu khổ tâm không ít vì cha mẹ chồng cháu cứ nay háy mai nguýt , cho là cháu chắc độc ác nên trời phạt không con.

Cũng may những khi buồn phiền cháu cũng còn một cô bạn thân để than thở. Thúy Hạnh bạn cháu cũng cùng tuổi với cháu, chúng cháu cùng nhau lớn lên, học cùng trường, nhiều khi ăn cùng mâm ngủ cùng chiếu. Ngày đám cưới cháu , Thúy Hạnh làm dâu phụ.
Cho đến nay Thúy Hạnh cũng chưa lập gia đình, cháu nhiều lần hỏi nhưng cô ấy chỉ cười nói rằng không duyên nợ.

Gần đây cháu thấy trong người thật là khó chịu, cháu đi khám thì bác sĩ cho cháu biết là cháu đã mang thai. Trong lúc ở phòng mạch, cháu khám xong vào toilet , trong lúc đi toilet cháu định gọi điện thoại cho Thúy Hạnh để báo tin , nhưng khi chuông reo thì cháu nghe giọng Thúy Hạnh bên ngoài toilet, cháu vội tắt máy định ra nói với bạn thì cô ơi, cháu thật không tin được vào mắt mình, chính chồng cháu đang dìu Thúy Hạnh vào khám thai.

                                photo femalefirst.com.uk

Cháu vội vã ra xe ngồi khóc và chờ, khoảng nửa tiếng sau thì cả hai người ra xe, họ không biết là cháu đang dõi theo họ. 
Cháu trở vào phòng mạch và nói với cô ngồi ngoài reception là Thúy Hạnh bỏ quên mắt kiếng vào lấy. Xong cháu giả vờ hỏi cô ấy là hồi nãy Thúy Hạnh quên hỏi là cái thai mấy tháng. Cô y tá hồn nhiên trả lời " Chắc cô ấy quên,  bác sĩ có nói 8 tuần mà "
Cháu nghe như sét đánh bên tai, như vậy là cháu và Thúy Hạnh có thai cùng lúc.

Cháu về nhà định hỏi anh ấy cho ra lẽ thì thấy cả gia đình đang ngồi đợi cháu. Cha mẹ anh ấy cùng anh nhìn rất căng thẳng, anh nói về sự lừa dối của anh và đứa bé đang tượng hình trong bụng Hạnh, cháu ngồi nghe mà chỉ khóc chứ không nói được lời nào. Mẹ anh ấy còn chua chát " Cô không sanh cho gia đình tôi một đứa bé thì nay có người sanh cho nó rồi, cô chỉ đành chấp nhận mà thôi".

Cháu không nói gì, lặng lẽ bỏ vào phòng, sáng hôm sau cháu chờ cả nhà đi hết , cháu vào phòng thu dọn quần áo về nhà mẹ ruột của cháu. 

Cháu viết thư này cho cô trong lúc tâm trạng cháu rối bời, cháu phải xử sự ra sao ?? có nên cho cả nhà biết cháu đang mang thai ?? cháu có nên chấp nhận cô bạn đã đâm sau lưng cháu ? vì cô ấy cũng mang giọt máu của chồng cháu ??
Hay cháu im lặng rút lui một mình nuôi con ??

Cháu không biết nên làm thế nào, vì cháu biết rất rõ gia đình anh ấy không bỏ rơi đứa bé cô ấy đang mang cho dù cháu có mang thai. Cô giúp cháu với cô ơi. Cháu cám ơn cô rất nhiều
                                                Người đau khổ-Ngọc Quỳnh



3 comments:

  1. Minh Tiến ( Trưng Vương)27 November 2013 at 12:24

    Người ta coi thường tình nghĩa phu thê thì đứa con không có ý nghĩa với họ, kể cả khi họ mong đợi đứa con.. vì vậy những ngườii này không nên để cho họ có hân hạnh được thưởng thức cái kho báu "CON " do thượng đế ban tặng. Trường hợp Tiến cũng hơi giống vậy , mình không bao giờ nghĩ đến cai gã làm chồng ngày xưa nữa, không thù ghét là may lắm rồi.

    ReplyDelete
  2. Nếu tôi là Ngọc Quỳnh, tôi sẽ ra đi vĩnh viễn , cho cuộc sống của hai mẹ con sau này êm đềm không sóng gió, người đàn ông ấy đã ngoại tình ngay trước mặt mình, đã có thái độ rõ rệt khi tuyên bố cô ta có thai, đã không xem mình là vợ ,không cảm thấy một chút tội lỗi nào, sau này tiếp tục sống chung là tiếp tục ngoại tình, một đứa con rơi, hai đứa con rơi là điều sẽ tới. chấm dứt ngay bây giờ, và thời gian sau biết đâu Quỳnh sẽ gặp người tốt hơn , đứa bé sẽ lớn lên với tình yêu không có nước mắt, không luyến tiếc người đã quay lưng với mình em ạ

    ReplyDelete
  3. Câu chuyện NQ kể thật éo le
    Lấy Chồng bảy năm mà chưa có con,gia đình Chồng khó chịu.Chỉ biết tâm sự với cô bạn TH
    Đùng một cái có tin mừng,chưa kịp báo tin vui thì lại nhận được tin sét đánh
    Cô bạn thân thiết lại phản bội mình ,dan díu với Chồng của mình,và đã có thai Cùng thời gian với mình nữa
    Chồng không tin được
    Bạn Cũng không tin được
    Chỉ còn có cha mẹ ruột của mình để nương tựa vững vàng nhất
    Trước hết cháu cứ báo tin cháu mang thai cho Chồng ,gia đình Chồng biết,xem thái độ họ ra sao
    Kế đó cháu nói luôn là đã biết sự thật giữa Chồng cháu và TH coi họ tình thế nào?Cháu hãy thật bình tĩnh và thông mình trong lúc này,cháu đã sắp làm mẹ,bên cạnh có gia đình thương yêu,cháu không cần chút tình cảm của những người bất nhân ,bát nghĩa đó,họ không xứng đáng là Chống,là bạn của cháu
    Không thể nào hai bà mà chỉ có một ông,dĩ nhiên là cháu không chấp nhận chuyện này
    Tạm thời cô chỉ có ý kiến giúp cháu như vậy thôi

    ReplyDelete