14/11/2013

Truyện vui cuối tuần (6)


Lựa chọn sai
Nửa đêm, người vợ thức giấc. Không thấy chồng nằm bên cạnh, nàng liền khoác váy ngủ lên người, đi xuống tầng dưới.

Nàng thấy chồng đang ngồi bên ly cà phê, vẻ mặt trầm tư, ánh mắt hướng về nơi vô định, thỉnh thoảng lại lặng lẽ lau nước mắt.


- Có chuyện gì không ổn hả mình? - Nàng hỏi - Sao mình lại xuống đây ngồi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?

Chàng trả lời bằng một câu hỏi:

- Em có nhớ cái ngày chúng mình hò hẹn nhau cách đây 20 năm không, ngày em tròn 16 tuổi ấy?

- Dạ, có! - Nàng đáp.

- Thế em có nhớ lúc ba em bắt quả tang chúng mình đang tình tự không?

- Có, em nhớ chứ!

- Em có nhớ gương mặt ba em khi chĩa súng vào mặt anh và gầm lên: "Mày chọn lấy con gái tao hay chọn ở tù 20 năm?"

- Dạ, em vẫn nhớ!

Một lần nữa, chàng lau nước mắt trên gò má rồi cất giọng âu sầu:

- Em biết không, lẽ ra hôm nay là ngày anh được ra tù đấy.

Xin Về Hưu.....

Cuối cùng thì sau 70 năm hoạt động các bộ phận của cơ thể cũng tề tựu về dự cuộc hợp tổng kết. Các bộ phận lần lượt phát biểu:

Ðầu tiên là Não: "Tôi được sinh ra cùng lúc với con người và đóng một vai trò quan trò quan trọng. Tôi là cơ quan điều hành mọi hoạt động ủa con người và cho đến bây giờ tôi vẫn hoạt động tốt. Tôi xin được tiếp tục phục vụ".

Kế đến là Tim: "Tôi cũng được sinh ra cùng lúc với con người, tôi giữ một nhiệm vụ cũng không kém phần quan trọng. Tôi giúp việc tuần hoàn máu để nuôi sống cơ thể và các bộ phận khác. Ðến nay, tôi vẫn hoạt động tốt, tôi xin tiếp tục cống hiến"

Sau đó lần lượt các bộ phận khác cũng phát biểu và tất cả đều muốn tiếp tục cống hiến... Nhưng sau đó ...

Trong lúc im lặng bỗng có một giọng nói yếu ớt phát ra từ phía bên dưới:

"Xin thưa các anh, tôi cũng được sinh ra cùng với con người nhưng tới năm 20 tuổi tôi mới được làm việc. Nhưng công việc của tôi rất là vất vả và nặng nhọc, phải làm việc trong đường hầm tăm tối, ẩm ướt và trơn trợt. Cho nên, sau 50 năm làm việc liên tục bây giờ tôi không còn khả năng để phục vụ nữa, tôi xin được về hưu"

Các bộ phận khác nghe thế rất tức giận liền đập bàn nói: "Ai! Ai! Có ngon thì ngóc đầu đứng dậy nói lớn xem nào? Làm việc mới có 50 năm mà bây giờ đòi về hưu? Thế nà thế lào ???"

Giọng nói yếu ớt ấy lại vang lên: "Xin lỗi các anh, nếu em có thể ngóc lên được thì em xin về hưu để làm gì!"

Thật thà như đếm.
Hai ông Việt Kiều già móm mém nói chuyện với nhau:
- Ông nghĩ thế nào mà rước con bé chưa đầy 20 tuổi qua đây làm vợ?
- Nó rất là thật thà, nên tui mới cưới nó đem qua đây.
- Làm sao ông biết là nó thật thà ?
- Thì lúc trước khi lấy nó, tui có hỏi: "Tại sao em chỉ bắng tuổi cháu nội qua, mà em lại chịu lấy qua ?". Nó nói tại vì nhà nó nghèo quá nên lấy tui cho đỡ khổ.
- Chỉ vì nó than nghèo mà ông cho nó là ... thật thà ?
- Tui cũng thử lòng nó thêm . Tui hỏi nó: "Đưa em qua bển rồi lỡ em bỏ qua đi lấy mấy thằng trẻ cỡ em thì sao ?" Nó trả lời: "Em đợi được, vì sức ông chỉ sống nhiều lắm 6, 7 năm nữa là cùng !".
Tui gặng hỏi nó thêm : " Lỡ 5 năm sau em vào được quốc tịch Mỹ. Em không chịu đợi qua chết, em bỏ qua thì sao? Nó suy nghĩ một lát rồi trả lời : "Nói ông đừng giận nghe, sức ông ở một mình thì sống thêm được 6, 7 năm. Chứ sống chung với em, thì ông thọ được 1 năm là cũng là giỏi lắm rồi! "...



4 comments:

  1. Các anh già thích gặm cỏ non nên suy nghĩ nhé, các anh có gì gấp dẫn mà các emn lại chịu về nâng ly dâng thuốc nhỉ

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chà câu hỏi thật khó đó bạn ơi...để từ từ tui xin thay mặt cho các ông có câu trả lời cho bạn N.T.
      Xin kiên nhẫn chờ nhe.

      Delete
  2. Chồng em lẽ ra năm ngoái cũng mãn hạn tù chị Kim , anh Bill ơi !hi.hi...

    ReplyDelete
  3. Còn chồng chị thì mãn hạn tù từ lâu nhưng không chịu ra tù còn năn nỉ xin ở tù vô thời hạn tiếp, làm cai ngục như chị khó xử quá Huyền ạ

    ReplyDelete