Để "thư giãn" mời các bạn
đọc một bài viết cũa tác giả Đoàn Thạch Hãn (còn có tên là Đoàn Kế Tường phóng
viên tại địa đầu giới tuyến của nhật báo Sóng Thần do nhà văn Trùng Dương làm chủ
nhiệm, hồi trước 75).
Bài viết về hai chuyện tình "dang dở" của hai
nhạc sỉ nổi tiếng "chuyên trị" nhạc tình. Đó là cuộc
tình của Lê Uyên và Phương; và cuộc tình cũa Từ Công Phụng và Từ Dung.
1. Chuyện
tình hợp tan của Lê Uyên và Phương
Xuyên suốt gần một thế kỷ âm nhạc Việt Nam, những cặp song ca tạo được tên tuổi, đi vào lòng người nghe nhạc hầu hết là những đôi vợ chồng, nên thường rất hợp ý nhau trong nghệ thuật. Lê Uyên và Phương, Từ Dung và Từ Công Phụng là những cặp đôi như thế, nhưng vì sao giữa đường họ đứt gánh vẫn là câu hỏi lớn với người ái mộ.
Khi loài thú xa nhau
Lê Uyên Phương tên khai sinh là Lê Văn Lộc, dù trước đó cha mẹ ông đặt là Lê Minh Lập, nhưng do sự cẩu thả của nhân viên hộ tịch, trở thành Lê Minh Lộc, rồi cuối cùng thành Lê Văn Lộc. Ông sinh ngày 2.7.1941 tại thành phố Đà Lạt, khởi sự sáng tác vào năm 1960 với ca khúc đầu tiên Buồn đến bao giờ được viết tại Pleiku, khi ông dạy học tại đó và ký tên là Lê Uyên Phương. Bút danh này được ông lấy chữ lót tên mẹ là Công Tôn Nữ Phương Nhi ghép với tên người tình đầu tiên là Uyên mà thành. Trời phú cho Lê Uyên Phương một tài năng lớn trong lãnh vực viết ca khúc, nhưng lại bắt ông gánh chịu một căn bệnh hiểm nghèo: nhiều khối u mọc đầy cơ thể. Ông không nói ra, nhưng người ta cho rằng ông bị ung thư xương, và sẽ giã từ cõi đời bất cứ lúc nào. Chính nỗi đau này đã tạo cho âm nhạc của ông những nét riêng, như những tiếng kêu gào, buồn da diết.
Năm 1968, định mệnh đã mang đến cho Lê Uyên Phương một người con gái Hà Nội, gốc Trung Hoa (cha Hải Nam, mẹ Triều Châu). Cô ta tên là Lâm Phúc Anh, sinh năm 1952 tại phố Hàng Bồ. Năm 1954, gia đình của Lâm Phúc Anh rất giàu có ở vùng Chợ Lớn, họ là chủ nhân của một hãng xe đò chạy đường Sài Gòn ra các tỉnh miền Trung. Chính vì có tiền, có của, nên Lâm Phúc Anh được cha mẹ gởi lên Đà Lạt học trường Virgo Maria, một trường Tây sang trọng vào thời đó. Năm 1968, mới tròn 16 tuổi, cô nữ sinh Lâm Phúc Anh xinh đẹp, đài các, rất lãng mạn và đầy cá tính, được trời ban cho năng khiếu âm nhạc với một giọng hát khá hay đã gặp ông thầy dạy triết và Việt văn – Lê Uyên Phương lớn hơn mình 11 tuổi tại thành phố sương mù. Nhìn dáng vẻ và khuôn mặt đầy chất nghệ sĩ của ông, Lâm Phúc Anh đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng trái tim. Khi biết người nhạc sĩ tài hoa đó đang mắc phải một cơn bệnh nan y, thay vì quay mặt thì Lâm Phúc Anh lại càng yêu tha thiết hơn nữa, và một chuyện tình đẹp tuyệt vời đã đến với cả hai người.
Biết chuyện, gia đình của cô đã hết sức
ngăn cản, nhưng Lâm Phúc Anh bất chấp tất cả. Biện pháp cuối cùng là cha mẹ của
cô đưa cô về lại Sài Gòn để chia cách họ. Không chịu nỗi nhớ thương canh cánh
trong lòng, Lê Uyên Phương thường tìm về Sài Gòn và nơi họ thường xuyên gặp gỡ
nhau là nhà ga xe lửa. Chính thời gian này,
Lê Uyên Phương đã cho ra đời một trong những ca khúc bất hủ của ông Khi
loài thú xa nhau.
Lê Uyên Phương
Lâm Nhật Anh tâm sự: “Tôi yêu Lê Uyên Phương vì tài năng, sự hiền lành, đạo đức và tấm lòng nhân ái, rộng lượng của anh. Nhưng tha thiết hơn cả là con người nghệ sĩ và căn bệnh hiểm nghèo mà anh mắc phải. Cuộc tình của chúng tôi rất đẹp nhưng cũng rất đau đớn bởi không biết ngày nào đó sẽ vĩnh viễn mất nhau vì cái chết luôn rình rập”.
Năm 1969, họ chính thức chung sống và
bắt đầu cuộc đời ca hát, nhanh chóng trở thành một đôi song ca nổi tiếng. Lâm
Phúc Anh không muốn lấy tên thật của mình hay bất cứ một nghệ danh nào khác. Cô
muốn mình là Lê Uyên để cùng với Phương gắn kết suốt đời nên cái tên Lê Uyên và
Phương ra đời từ đó. Sau lần xuất hiện đầu tiên tại quán Thằng Bờm của
phong trào du ca, Lê Uyên và Phương đã được người yêu nhạc đón nhận một cách
nồng nhiệt, coi đó như một làn gió mới thổi vào đời sống nghệ thuật trong thời
điểm chiến tranh ngày càng gia tăng cường độ. Những ca khúc mà đôi vợ chồng này
vừa sáng tác, vừa biểu diễn đã ghi đậm dấu ấn vào lòng người nghe như: Khi
loài thú xa nhau, Bài ca hạnh ngộ, Còn nắng trên đồi, Dạ khúc cho tình nhân,
Lời gọi chân mây, Vũng lầy của chúng ta… Lê Uyên và Phương có với nhau
2 người con gái là Lê Uyên Uyên và Lê Uyên My. Năm 1979 họ rời Việt Nam sang
Hoa Kỳ, định cư tại tiểu bang California.
Lê Uyên Phương
Một
chuyện tình đẹp như thế, vậy mà sau 15 năm chung sống, họ phải chia tay nhau
vào năm 1984, mà theo nhiều người hiểu chuyện đã cho phần lỗi hoàn toàn thuộc
về Lê Uyên. Thực, hư thế nào không rõ, nhưng chắc chắn ngay sau đó, Lê Uyên đã
có thời gian chung sống với một người đàn ông khác (*). Nhưng cuộc chung sống
đầy tai tiếng này không như ý của Lê Uyên. Sau đó cô lại quay về với Phương và
tái kết hợp trong lãnh vực ca hát ở hải ngoại. Năm 1999, Phương qua đời ở tuổi
51, thế là cũng đã quá “thọ” so với người mắc phải chứng bệnh nan y như ông. Lê
Uyên Phương đã để lại cho đời hơn 40 tác phẩm. Số lượng tuy không lớn nhưng
chất lượng, nhất là những gì đã được Lê Uyên và Phương thể hiện thì còn lâu mới
bị lãng quên.
(*) người
đàn ông này là nhà thơ Du Tử Lê, chủ báo Tay Trái tại Nam California, Hoa Kỳ,
vào lúc bấy giờ,
2. Chuyện tình hợp tan
của Từ Dung – Từ Công Phụng.
Từ Công Phụng sinh năm 1942 tại Ninh
Thuận. Là một nhạc sĩ sáng tác khá nổi tiếng giai đoạn 1950 – 1975 tại miền
Nam. Ông có thể hình to lớn, nhưng dáng dấp lại rất nghệ sĩ, ăn nói nhẹ nhàng,
lịch sự, dễ gây thiện cảm với mọi người. Là người dân tộc Chăm, được chính
quyền Sài Gòn ưu đãi theo chính sách đối với các dân tộc thiểu số. Vì thế, chưa
tốt nghiệp tú tài, Từ Công Phụng đã được ưu tiên vào học trường đại học Quốc
Gia Hành Chánh Saigon. Tuy nhiên, chỉ học được hơn 1 năm thì ông bỏ học, đi làm
biên tập viên cho một đài phát thanh. Không như nhiều bài báo trong và ngoài
nước cho rằng Từ Công Phụng đã tốt nghiệp cử nhân Luật tại Sài Gòn.
Nhạc sĩ Từ Công Phụng
Không qua một trường lớp âm nhạc nào cả,
nhưng với năng khiếu bẩm sinh và một tâm hồn nhạy cảm, Từ Công Phụng đã tự học
để trở thành một tên tuổi lớn trong lãnh vực sáng tác. Năm 1960, ông ra mắt ca
khúc đầu tay Bây giờ tháng mấy khi vừa tròn 18 tuổi và ngay
lập tức đã trở thành nổi tiếng. Có thời gian Từ Công Phụng sống tại Đà Lạt và
đã cùng với Lê Uyên Phương, thành lập nhóm nhạc Ngàn Thông, biểu diễn hàng tuần
trên đài phát thanh Đà Lạt. Và chính trên làn sóng của đài này Bây giờ
tháng mấy đã được công chúng đón nhận một cách nồng nhiệt. Không dữ
dội như Lê Uyên Phương, nhạc của Từ Công Phụng đầy chất trữ tình, êm ái với ca
từ trau chuốt thật sang trọng. Ông còn có biệt tài phổ thơ vào các ca khúc rất
thành công. Đặc biệt là thơ của nhà thơ Du Tử Lê. Tiêu biểu như những bài Trên
Ngọn tình sầu, Ơn em…
Năm
1968, Từ Công Phụng gặp Từ Dung, một cô gái có làn da trắng, đẹp lộng lẫy, từng
đoạt danh hiệu á hậu trong một cuộc thi sắc đẹp tại miền Nam. Đôi trai tài gái
sắc này sau đó đã nên duyên chồng vợ.
Từ Dung
Sinh
năm 1945, Từ Dung là con gái của nhà văn Hoàng Đạo (Nguyễn Tường Long) trong
nhóm Tự Lực Văn Đoàn, và là cháu ruột của hai nhà văn Nhất Linh (Nguyễn Tường
Tam) và Thạch Lam (Nguyễn Tường Lân). Năm 1965, Từ Dung tốt nghiệp Tú tài toàn
phần và đến năm 1969 lấy bằng cử nhân văn chương. Vốn con nhà danh gia vọng tộc
lại được học hành đến nơi đến chốn, nhưng Từ Dung rất say mê ca hát và cũng
được trời ban cho một chất giọng khá hay. Lúc bấy giờ, Từ Dung đang theo học
thanh nhạc với ca sĩ Châu Hà, vợ của nhạc sĩ Văn Phụng. Chính môi trường này đã
đưa đẩy Từ Dung gặp gỡ rồi quen biết với Từ Công Phụng. Tài và sắc đã trói buộc
họ vào với nhau, để thành vợ chồng cho cuộc đời có thêm một đôi song ca ăn
khách. Lần đầu họ xuất hiện bên nhau trên sân khấu quán Văn ở đại học văn khoa
với ca khúc Bây giờ tháng mấy.
Vào thời điểm này, có 3 cặp đôi nổi đình
nổi đám là thần tượng của thanh niên, sinh viên,học sinh: Khánh Ly – Trịnh Công
Sơn, Lê Uyên – Phương, Từ Dung - Từ Công Phụng. Mỗi cặp một tính chất
riêng, nhưng đều giống nhau ở chỗ giọng nam kiêm luôn sáng tác. Trong 3 cặp
này, thì Từ Dung- Từ Công Phụng ít nổi tiếng hơn, nhưng cũng là một hiện tượng
trong đời sống âm nhạc dạo đó.
Sống với nhau có một con gái thì Từ Dung - Từ Công Phụng chia tay, một cuộc chia tay khá buồn! Chẳng ai biết được nguyên nhân dẫn đến sự đổ vỡ này. Nhưng theo một người quen thân của cặp đôi này, thì vào một chiều 30 tết, ông ta tình cờ gặp Từ Công Phụng trên đường và họ đã rủ nhau đi bộ về nhà. Dọc đường, Từ Công Phụng đã tâm sự hết nỗi niềm của mình với những lời trách móc Từ Dung. Nhưng đó cũng chỉ là những lời từ phía của Từ Công Phụng, còn Từ Dung thì chẳng nghe nói một lời nào.
Năm 1980, Từ Công Phụng sang Hoa Kỳ,
định cư tại Portland, tiểu bang Oregan và lập gia đình mới với một người phụ nữ
tên là Kim Ái. Thời gian này, Từ Dung còn ở lại Việt Nam, bà mướn một căn phòng
trong cư xá Ngân hàng, quận 3 và có biểu hiện tâm thần. Bà ít khi mở miệng nói
với ai một lời nào. Đêm đêm, thường khỏa thân ngồi lặng lẽ trong bóng tối trước
hiên thềm như một pho tượng. Một thời gian sau, Từ Dung qua cơn trầm cảm và
cũng sang định cư tại Hoa Kỳ và sinh sống tại tiểu bang Hawaii. Từ Dung cũng đã
lập gia đình khác với một người đàn ông Mỹ.
Ở
Hoa Kỳ, Từ Công Phụng vẫn tiếp tục cuộc đời sáng tác và ca hát, ông đã nhiều
lần về thăm quê nhà và ít nhất đã có 2 lần biểu diễn tại một phòng trà nổi
tiếng ở Sài Gòn, cuối năm 2012 ông đã có đêm nhạc riêng tại Nhà hát TP.HCM. Còn
Từ Dung thì im hơi lặng tiếng luôn, chẳng còn nghe ai nhắc đến tên của bà nữa.
Ngay cả Từ Công Phụng trong các bài phỏng vấn ông cũng chỉ nói đến Kim Ái và
các con sau này. Cứ như Từ Dung chưa bao giờ xuất hiện trong sự nghiệp và cuộc
đời của ông. Mọi chuyện dường như đã chìm hẳn vào quên lãng. Âu đó cũng là nỗi
đau “hồng nhan bạc phận” của Từ Dung
Bai that hay cho 1 cuoi tuan dep de...
ReplyDeleteToàn những chuyện tình đẹp cho ta những tình khúc bất hũ
ReplyDelete